Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

HÀ TĨNH NGAY EM VỀ



Em lại về thăm xóm biển Thạch Bằng 
Rồi thả bước tung tăng vào kỷ niệm
Thời vụng dại tóc cài hoa tim tím
Con sóng cười chúm chím vỗ bờ mơ

Hồng Lĩnh xanh ngăn ngắt tự bao giờ
Chùa Hương Tích ngẩn ngơ hồn lữ khách 
Từng ngọn suối trong lành reo róc rách 
Chảy xuôi về đầy ắp mạch sông Lam 

Người mê say theo dõi khúc Thiên Cầm
Ngàn phiêu lãng, trầm ngâm chiều Kẻ Gỗ
Câu ví dặm ngân nga đời vạn cổ
Điệu thương hoài như nói hộ lòng ai 

Vần thơ Tiên Điền chẳng thể phôi phai 
Dù lạc bước miệt mài nơi xứ lạ
Có đi mô... những nẻo đường bươn bả
Lúc quay về nghe ấm cả tình thân

Mai xa rồi cảm xúc vẫn lâng 
Dù cách trở , thật gần muôn nỗi nhớ
Lời ví dặm chan hoà trong hơi thở
Đất phương Nam sao cứ ngỡ quê mình!

GỬI TÌNH XA



Trái tim nhỏ qua bao lần cay đắng
Ngỡ rằng mình có thể chẳng yêu thương
Hồn lạnh băng chìm trong cõi vô thường
Và người tới sưởi nồng hương dịu ngọt

Ai nắm chặt dìu em qua đắng đót
Để không còn bèo bọt giữa dòng trôi
Vòng tay ôm áp chặt một vành môi
Xa một khắc cũng bồi hồi nhung nhớ

Để em thấy tình duyên thôi trắc trở
Đường thênh thang rộng mở lối đi về
Bếp lửa chiều ngào ngạt khói đam mê
Ngày mai tới sánh vai kề chung bước

Cho tóc gió bay trong chiều tha thướt
Cỏ lá xanh mươn mướt trỗi bừng lên
Gót trang đài thôi giẫm bước chênh vênh
Và mắt ngọc cả bồng bềnh yêu dấu!

Ai đồng điệu để cùng nhau hiểu thấu
Mong ý trời phối ngẫu mối lương duyên
Dẫu bão giông,đời một bến chung thuyền
Cùng se sắt vẹn nguyên niềm hạnh phúc!

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

ĐI ĐI EM



Em!
Hãy khoác balo lên và đi đi, em nhé
Em hãy đi đến một nơi rất xa
Để em tự tin hơn, và thêm yêu cuộc sống
Và quan trọng hơn, đi để thấy nhớ nhà!
Hãy khoác balo lên và đi đi, em nhé
Đi để thấy thế giới này bao la
Em sẽ phải đi cả quãng đường gian khổ
Để có được một giây phút ghi tạc vào lòng ta…
Hãy khoác balo lên và đi đi, em nhé
Để thấy rằng em hạnh phúc biết bao
Cuộc sống của em, em không ngừng than vãn
Nhưng có những người vẫn mãi mãi ước ao…
Hãy khoác balo lên, và đi đi, em nhé
Bởi em chẳng có gì ngoài đôi chân
Và một tuổi trẻ cho em những nhiệt huyết
Đi đi em, sao vẫn cứ phân vân…?
Hãy khoác balo lên, và đi đi, em nhé
Vì cuộc đời là những chuyến đi
Hạnh phúc là những dấu chân em để lại
Và những gì em có được trong tim…

Một Đời Quét Rá

CHO NGAY CƠN GIÓ KHÔNG CHẠY TRỐN




Có nên viết bài thơ tình tháng Tám
khi lời yêu đã khản tiếng lâu rồi
từng con chữ trốn trong bờ mỏi mệt
niềm an nhiên thất lạc chẳng tăm hơi
Có nên viết rằng ngày thì rất cũ
những mơ hồ đã chạm đáy thung sâu
hài cốt đặt trên quách thời gian mục
những bài thơ là giả trá âu sầu
Có nên viết khúc bi ca màu gió
bởi giấc mơ vừa chạm đỉnh hoang đường
em hư ảo tất nhiên em không thật
tội lỗi gì tôi lạnh giữa đêm sương?
Bởi tháng tám nhớ bóng đêm hành khất
nên bao dung tôi lạc giữa chiêm bao
bởi cơn nhớ là lãng quên rất vội
nên đăm chiêu nhành cúc dại ven rào