Mấy hôm nay gia đình bé Nhật Linh (cháu bé bị sát hại ở
Nhật) đang vân động 50.000 chữ ký để xử tên tội phạm với mức án cao nhất. Đứng
về góc độ gia đình nạn nhân ta có thể hiểu được nỗi đau của họ và mong muốn
công lý sớm được thực thi, cái ác phải trả giá.
Nhưng vận động 50.000 chữ ký mong kẻ ác bị tử hình để trả
thù cho bé Nhật Linh liêu có cần thiết không khi mà kẻ ác đáng sắp phải ra tòa
đối diện với pháp luật ở một đất nước vốn nổi tiếng nghiêm minh như nước Nhật? Tội
ác đến mức nào thì sẽ có hình phát tương xứng, tôi tin các quan tòa của Nhật sẽ
công tâm. Đành rằng chúng ta đồng cảm và hiểu được nỗi đau của gia đình, nhưng
trước mắt chúng ta còn có pháp luật; chúng ta chỉ nên đòi công lý một khi pháp
luật có sự bao che thôi, còn khao khát trả thù quá mức thì không nên. Rôi thế
giới sẽ nghĩ như thế nào về người Việt Nam, một dân tộc vốn được coi là giàu
long nhân ái, vị tha. Hôm nay ta mất con và ta đòi bằng được ngày mai người
khác phải mất chồng, mất cha ... dù đó là người cha độc ác, nhưng ai dám chắc
rằng vì thế mà họ không đau? (xin lỗi vì tôi không rõ ông ta có gia đình
không)?
Nhân đây, tôi lại nhớ câu chuyên một bà mẹ nước ngoài có
con bị cá sấu ăn thịt; nén nỗi đau, bà đã xin không giết con cá sấu đó; vì suy
cho cùng nó cũng chỉ là loài vật không có nhận thức mà thôi; tất nhiên so sánh
thế này thì cũng hơi khập khiễng; ở đây cái tôi muốn nói là lòng vị tha thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét