Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

Vài mẩu chuyện, đọc và suy ngẫm

Dân chủ

Sau khi nắm quyền bính trong tay, một lần khorutsop công khai chỉ trích  Xtalin. Ông vừa dứt lời thì có người đưa ông một mẩu giấy trong đó ghi dòng chữ: "Thưa ngài khorutsop, tôi nghĩ những điều ngài nói đều đúng cả, nhưng tại sao lúc Xtalin con sống ngài im lặng, bây giơ ông ta chết ngài mới dám nói".

Khorutsop nheo mắt đọc mảnh giấy, rồi đột nhiên ông nghiêm nét mặt, nhìn thẳng xuống hỏi với giọng sắc lạnh: Ai, ai đã viết mẩu giấy này. Cả hội trường nín thở. Ông đọc to nội dung trong mẩu giấy rồi tiếp tục vặn hỏi. Hội trường vẫn im phăng phắc, sợ hãi.

Đột nhiên ông mỉm cười rồi dịu giọng. Đấy các đồng chí thấy không, trong bối cảnh dân chủ thế này, với một việc nhỏ  như vậy mà đã không ai dám nhận, thử hỏi dưới thời độc tài Xtalin thì tôi có thể lên tiếng được không.

Thực vậy, dân chủ quả là không dễ. Một khi thể chế chưa hoàn thiện, người dân chưa có lòng tin vào lãnh đạo thì họ đâu dám nói. Mà thực tế việc thẳng thắn bày tỏ chính kiến cũng vô cùng nguy hiểm.


Nghệ thuật Lãnh đạo

Một lần Xtalin mời 2 cán bộ cao cấp đến để nói về nghệ thuật lãnh đạo. Ông chỉ vào một lồng chim có 3 con chim rồi nói với người đầu tiên: Anh hãy bắt cho tôi một con. Anh này cho tay vào lồng bắt ra một con, nhưng vì lúng túng để con chim bay mất. Người thứ 2 thấy thế, khi đến lượt minh anh ta nắm con chim quá chặt nên khi thả ra thì con chim đã chết. Lúc này Xtalin mới cho tay vào lồng xách chú chim ra chậm rải nhổ từng chiếc lông một. Khi con chim đã trần trụi, ông đặt nó xuống bàn. Lúc này con chim rét run và không thể bay được. Khi Xtalin đưa tay lại gần thì con chim nép sát vào bàn tay ông.

Xtalin quay sang nói với mọi người, các anh thấy không, con chim không hề oán trách ta mà ngược lại nó còn cảm ơn ta vì đã đưa tay ta sưởi ấm cho nó.

Nghệ thuật lãnh đạo là làm cho người khác lệ thuộc vào mình rồi sau đó ban ơn cho họ. Chính trị là thủ đoạn.


Làm sao để dân vận tốt

Tôi có 2 người bạn, tất nhiên là mức độ thân sơ có khác nhau.

Một hôm tôi kể cho cả hai người nghe một câu chuyên rất kỳ lạ. Một người tin tôi ngay, nhưng người kia thì có vẻ hoài nghi. Chắc các bạn nghĩ có một người đa nghi, còn một người quá cả tin,  đúng không?

Thực ra không phải vậy. Chỉ là một người yêu tôi và họ tin tất cả những gì tôi nói.

Dân vận không phải là dẻo mồm, dân vận là làm việc tốt cho dân, khi dân yêu quý chúng ta thì họ sẽ tin những gì ta nói.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét